Bà Đen - Ký ức ngày trên đồi mây



img/thumbnail.png

Giữa mây trùng của đất trời, tôi đã thầm ước thời gian xin hãy dừng lại ngay giây phút này. Cho tôi là chú chim nhỏ, tự do tung cánh đắm chìm bên đồi mây. Để cảm nhận được cái lạnh buốt, gió rít từng cơn, sương phảng phất vào da thịt của một vị khách lạ đang oanh tạc nơi núi rừng vắng vẻ.

"Bầu trời hôm ấy từng rất xanh. Bầu trời hôm nay cũng vậy, ngày mai cũng thế, năm tới sẽ vẫn xanh. Chỉ có điều, chúng ta đã không còn như hôm ấy, sau này cũng sẽ không!..."
"Bầu trời hôm ấy từng rất xanh. Bầu trời hôm nay cũng vậy, ngày mai cũng thế, năm tới sẽ vẫn xanh. Chỉ có điều, chúng ta đã không còn như hôm ấy, sau này cũng sẽ không!..."

Chuyến hành trình hai ngày một đêm về vùng núi cao nhất khu vực phía Nam Việt Nam. Rời thành phố lúc 8h và đến với Tây Ninh độ giữa trưa, chúng tôi dừng chân tại một quán ăn dưới chân núi. Ăn trưa, nghỉ ngơi và bắt đầu xuất phát lúc 2h. Lúc này, mặt trời dần đứng bóng như đang chờ tiếng bước chân các du khách lạ.

hoa cỏ, cỏ lá, lá cành...
hoa cỏ, cỏ lá, lá cành...

Rồi thì men theo lối mòn đường cột điện, tổng 117 mốc cột. Những cột đầu tiên, đường khá dễ đi nhưng càng lên cao càng hiểm trở và dốc. Từ dưới chân núi, chỉ cầm phóng tầm mắt xung quanh là các dãy chuối chín xanh vàng treo lủng lẳng. Vượt lên cao là cây cổ thụ phải gọi là trăm năm, tán cây che mát toàn khu rừng dẫn đường lên đỉnh.

...tận hưởng nốt những hơi thở cuối cùng của buổi chiều tà...
...tận hưởng nốt những hơi thở cuối cùng của buổi chiều tà...

Cứ thế lướt qua từng cột, số đếm tăng dần, cứ đếm rồi lại leo. Hai chân mỏi nhừ, cảm thấy như cả tấn đá tảng trên lưng, lê chân bước cầu mong chạm được cột 117 ngay tức khắc. Khi đã chạm tới lưng chừng núi, trời bắt đầu đổ mưa. Cơn mưa nhỏ dịu mát đi cái khí trời ôi bức, xua tan đi mệt mỏi.

...chút hoàng hôn sót lại sau ngày dài
...chút hoàng hôn sót lại sau ngày dài

Giữa khung trời tối mịt, màn đêm bao vây. Hòa vào đó là tiếng gió xương, tán cây kéo rít vào nhau, thỉnh thoảng lại vài tiếng chim lạ hú hét bay quanh. Chúng tôi luôn đi cùng nhau, lúc này không còn gọi tên nhau mà thay bằng các con số. Từ 1 đến 10, số 1 bước thì số 2 bước theo, cứ thế lần lượt mà không ai rời bỏ vị trí.

Rồi đã chạm lên đỉnh núi lúc 9h tối. Hoàng hôn được thế chỗ bởi dãy đèn chớp nhoáng ẩn hiện sau sương mù. Sương phủ cả trời, có lúc bao trùm các tia sáng lấp lánh để lại một khung cảnh tối mịt, gió sương buốt giá. Hạ trại, đốt lửa, bữa cơm tối muộn chưa bao giờ mãn nguyện đến thế. Thịt nướng trên gác bếp chênh vênh mấy tảng đá, mấy lon bia mốp méo được đèo theo balo chúng tôi cùng tận hưởng khoảnh khắc này…

Cùng nhau tận hưởng
Cùng nhau tận hưởng
Bếp than hồng, ấm lòng cùng nhau!
Bếp than hồng, ấm lòng cùng nhau!

Cứ tưởng tượng sẽ có một đêm say giấc nồng dưới trời sao lấp lánh, bao quanh là tiếng gió gầm rú của núi rừng đại ngàn. Nhưng người tính không bằng trời tính cơ chứ; tối đó mưa to, một lều của chúng tôi bị ướt. Cả đám mười người chen lấn cứ gọi là xếp như cá mồi trong lều còn lại, lạnh lắm, lạnh thấu vào cả da thịt.

Để rồi, sáng hôm sau, khi bình minh chưa kịp ló dạng, khi chân trời ửng đỏ cả một khoảng không cũng là lúc những đám mây mờ mờ ảo ảo dần hiện ra. Tôi hít hà không khí thanh khiết của núi rừng, chẳng còn bụi đường hay khói xe, chỉ còn sự mát lành vào tận lồng ngực. Bình yên và nhẹ nhàng.

Buổi sáng này mây cứ trôi, sương cứ buông, lòng người vẫn cứ lạnh. Bởi đâu có thể nào thời gian dừng trôi để nuông chìu bạn mãi. Đã đến lúc quay về,…

Ngọn cỏ dại ngày lang thang...
Ngọn cỏ dại ngày lang thang...

Trên đỉnh núi phủ kín sương mù và giá lạnh, nếu muốn quan sát trọn bạn phải ngồi ở tảng đá có cột mốc ghi Núi Bà Đen – 986 m. Giữa thiên nhiên bao la, hùng vĩ, sau một hành trình dài thấm mệt, ngồi trên tảng đá lớn, chúng tôi CÙNG NHAU…

Đỉnh cột mốc
Đỉnh cột mốc

Thẻ: #núi bà đen #du lịch #leo núi #tây ninh #cắm trại
comments powered by Disqus